Cùng Trăng Khuyết gieo hạt giống yêu thương

Hẳn các bạn đều biết Trăng Khuyết đã và đang bảo trợ cho hơn 1500 mảnh đời tại 14 mái ấm, trong đó có đến hơn nửa là những người già.
 Ngàn nỗi tâm tư trong mái ấm
Mỗi người từ những nơi khác nhau cùng đến đây và chung sống dưới mái ấm Trăng Khuyết đều có những hoàn cảnh riêng:
Không nơi nương tựa,
Không còn khả năng tự mưu sinh, trí óc không còn minh mẫn, lúc nhớ, khi quên, lại hay đau bệnh,
Không tài sản,
Không con cháu,
Bị con cháu bỏ rơi…
May be an image of 2 people and text that says "Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mở Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau Dù cực khổ, chẳng u sầu Dàng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường Câm cảm phục tình thương cha mẹ Dạ thầm ơn hiếu lẽ biển trờ Lòng khác khoải, bụng đầy vá Cròn câu trung nghia, vẹn là đức nhân. trăng Khuyết Thêm bữa - thêm u cười"
Họ – bởi sự chối bỏ chính những người thân thuộc của mình, đã trở thành thành phần yếu thế của xã hội, sống dựa vào sự bảo trợ và đóng góp từ cộng đồng và các Mạnh thường quân.
Họ cũng đã từng có một mái nhà để về, có một gia đình đủ đầy vợ chồng, con cái. Họ đã từng yêu thương vô điều kiện những đứa con đứt ruột đẻ ra, không quản bao vất vả khó khăn dầm mưa dãi nắng để nuôi nấng và chăm sóc con cái cho trọn vẹn nghĩa tình cha mẹ.
Nhưng có một sự thật là: với cha mẹ, con cái là tất cả cuộc đời; còn với con cái, cha mẹ chỉ là một mắt xích của cuộc đời. Được nhìn thấy nụ cười của con, được thấy con khôn lớn, trưởng thành là tất cả niềm hạnh phúc của người làm cha làm mẹ.
Nhưng với không ít những người con, khi đã trưởng thành và tự đứng được trên đôi chân của mình, họ lại quên đi bàn tay dìu dắt từ lúc còn chập chững của cha mẹ. Họ chỉ nhìn thấy một người đã già yếu, ăn bám, gây phiền phức và thừa thãi trong cuộc sống của họ. Và như thế, họ đẩy người cha người mẹ của mình ra khỏi cuộc sống của họ, như đẩy đi một thứ đã không còn giá trị gì nữa.
Chính vì vậy, những người già tại Trăng Khuyết đều có chung một điểm, đó là sự thiếu thốn tình cảm từ người thân.
Thường ngày, ai cũng lo cuộc sống mưu sinh tất bật nên rồi những nỗi niềm ấy cũng gói ghém lại mà giấu đi hay tạm quên lãng. Họ là những mảnh ghép tuy không lành lặn nhưng cũng cố gắng gắn kết, nương tựa vào nhau, coi nhau như những người thân của quãng đời còn lại.
May be an image of 1 person and text that says "Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mở Mẹ khiệm nhường vạn nỗi buồn đau Dù cực khổ, chẳng u sầu Dàng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường Càm cảm phục tình blrg cha mẹ Dạ thầm ơn hiếu lễ tră Lòng khác khoải, bụng đầy vá Gròn câu trung nghia, vẹn là đức nhân. trăng Khuyết Thêm bữa thêm nu cώi"
Nhưng mỗi khi những ngày Lễ Tết đến, nhất là tháng Vu Lan này, nhìn thấy dường như tất cả mọi người ngoài kia đều tạm dừng công việc để dành thời gian cho gia đình. Các thành viên trong gia đình quan tâm, chăm sóc nhau, gửi trao nhau những lời yêu thương, cùng nhau làm những hoạt động gắn kết đầy ý nghĩa và niềm vui. Họ bỗng nhìn lại mình thì những nỗi niềm ấy lại giãy giụa, lại thức dậy, len lỏi cứa vào trái tim họ – những người cha người mẹ bị bỏ rơi.
Khi nhìn ai đó rơi nước mắt, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt, hẳn chúng ta đều thương cảm và muốn dang rộng vòng tay để vỗ về họ.
Nhưng thống khổ, đớn đau nhất hẳn nhiên không phải nước mắt rơi từ mắt và phủ lên gương mặt đã chằng chịt những nếp nhăn; mà là những giọt đắng cay trào ra từ trái tim và bao phủ lấy tâm can.
Những giọt đắng cay – đầy giằng xé, gào thét, tuyệt vọng, chới với, chống chọi… – nhưng lại không tạo ra bất kỳ một thanh âm hay dáng vẻ nào mà ai đó có thể nghe thấy, nhìn thấy. Hoàn toàn thinh lặng, hoàn toàn vô hình…
Hãy một lần cảm nhận những nỗi niềm riêng ấy
Nếu bạn một lần tới thăm mái ấm của Trăng Khuyết, bạn sẽ cảm nhận rõ ràng những giọt đắng cay ấy, những nỗi niềm ẩn ức thẳm sâu chất chứa sau ánh mắt nhìn xa xăm, sau tiếng thở dài lặng lẽ, sau dáng vẻ lầm lũi của những cụ già ấy.
Nhưng cuộc đời này, ngoài những mảnh đời bất hạnh ấy, vẫn luôn có những tia sáng lấp lánh đầy tình yêu thương của những tấm lòng hiếu thảo, tròn đạo nghĩa với cha mẹ khiến Trăng Khuyết thực sự xúc động và trân trọng.
Trăng Khuyết đã từng nhận được những tin nhắn xin trợ giúp từ một bạn sinh viên mắc kẹt ở Sài Gòn nhưng không ngừng nỗ lực tìm kiếm nguồn hỗ trợ để giúp ba ở quê đang chữa bệnh có đủ chi phí mua thuốc men.
Hay những xóm trọ nghèo có các cụ già luôn được mọi người đưa thông tin và ưu tiên xin cứu trợ.
Hay có những gia đình đã ủng hộ cho quỹ của Trăng Khuyết như một cách để hồi hướng công đức tới người ông đã mất của mình…
May be a cartoon of 3 people, child, people standing and text that says "山 Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mở Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồ“n đau Dù cực khổ, chẳng u sầu Đàng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường Câm cảm phục tình thương cha mẹ Dạ thầm ơn hiếu lẽ biển tră Lòng khắc khoải, bụng đầy vá Crờn câu trung nghia, vẹn là đức nhân. trăng bữano thêm1 cời Khuyết Thêm"
Thế nên, Trăng Khuyết luôn tin rằng, chúng ta gieo những hạt mầm thiện lương và tốt đẹp, chúng ta sẽ được nhận lại những trái ngọt thơm mát ngay trong đời sống hiện tại này. Điều chúng ta trao đi chính là điều chúng ta sẽ nhận lại. Vậy hà cớ gì chúng ta không gieo hạt mầm hiếu nghĩa và yêu thương ở ngay trong chính ngôi nhà của mình, dành cho những đấng sinh thành cao quý của chúng ta? Chính hành động của chúng ta hôm nay là tấm gương soi sáng nhất để biết được trong tương lai, những đứa con của chúng ta sẽ soi vào, học theo và sẽ đáp lại chúng ta như thế.

Chia sẻ bài viết :

Bài viết liên quan:

Tin tức Trăng Khuyết

Tin tức mái ấm

Hoạt động

Tin tức tình nguyện viên

0976 254 720