Giữa Sài Gòn nhộn nhịp có 1 ngôi nhà, nơi có những cụ già, cùng nhau trải qua năm tháng, trải qua những con nắng rồi lại mưa, hết mưa rồi lại nắng.




“Ngon lắm, thương lắm mới để phần cho mày đó, ăn đi!”
Rồi ông bà dúi bánh vào tay tụi mình.



………………………………………….




