34 NĂM LẠC MẤT GIA ĐÌNH, VÀ ƯỚC NGUYỆN CUỐI ĐỜI

Dưới tán lá cây rợm mát giữa trời nắng gắt như đổ lửa, ở một góc nhỏ của vỉa hè là hình ảnh cụ ông nhường từng miếng thịt, miếng rau với cụ bà ấm áp vô cùng. Và dường như nó cũng khiến cái nắng Sài Gòn cũng trở nên bớt gay gắt đi.
Thấy có người tới hỏi thăm, 2 cụ vui vẻ trò chuyện, vừa ăn ông vừa tâm sự về cuộc đời lắm nỗi truân chuyên của mình. Năm 8 tuổi ông cùng ba mẹ vượt biên qua Việt Nam với hy vọng về một cuộc sống tốt hơn.
#Bảy_Sào, #Sóc_Trăng là nơi ông còn nhớ mãi vì gắn liền với tuổi thơ của mình. Được vài năm thì ông cùng bố mẹ di chuyển lên Sài gòn và sống tại cư xá #Phạm_Ngũ_Lão, Q.1. Nói đến đây ông nghẹn lòng, quay mặt đi, lau dòng nước mắt của một người đàn ông tưởng như rất mạnh mẽ ở cái tuổi U90.
Cụ bà ngồi kế bên đặt tay lên vai ông dường như hiểu thấu được nỗi đau sâu thẳm mà ông hằn cố gắng giấu đi. Buổi nói chuyện lặng đi và buồn hẳn…
🧓“Tôi gặp ổng cách đây 3 năm thôi, ổng có vợ và 4 đứa con mà thất lạc rồi”. Giọng nói ngọt ngào của bà vang lên để cứu vãn cho sự đứt quãng của buổi nói chuyện.
Ông kể ông từng có vợ kém 7 tuổi và có 4 người con, 2 trai 2 gái. Ông bắt đầu đọc vanh vánh tên #Trần_Liên, #Trần_Lan, #Trần_Tài, #Trần_Vinh. Vợ cũ là #Hà_Muội
👴Ông nhớ từng cái vết sẹo và say sưa kể về những sở thích và kỷ niệm với từng người con của mình. Giọng nói của ông bắt đầu lạc đi khi nhắc đến năm 1987.
🌈Khi đang trên đường đi về nhà, vì không có giấy tờ hợp lệ, ông bị đưa đi lao động. Đây có lẽ là khoảnh khắc không còn gì đau đớn hơn khi phải lìa xa khúc ruột của mình mà không lấy 1 lời từ biệt. Đôi mắt ông bắt đầu đỏ hoe và nỗi đau đó bật ra thành tiếng khóc nấc nghẹn.
😥Ông không nhớ mình được đưa đi đâu, chỉ biết đó là vùng núi hẻo lánh. Những lá thơ đẫm nước mắt gửi về cho gia đình không lấy một lần hồi âm dần làm ông dần mất đi hy vọng.
Bao năm trôi qua trong sự cô đơn, cuối cùng khi được trả tự do thì gia đình nay đâu rồi?
📌Không có người thân, ông lại được chuyển về Bình Dương và được chăm sóc bởi nhà nuôi số 4. Năm 2019, ông quyết định lên thành phố để tìm lại vợ con một lần nữa như sự vớt vác cuối cùng ở tuổi xế chiều.
Và cũng chính từ đây, ông trở thành người vô gia cư.
🎏Với chiếc xe đẩy được một nhà hảo tâm tặng, hằng ngày ông dạo quanh khắp mọi ngõ ngách của Sài gòn để nhặt ve chai, tối thì lấy mảnh chiếu trải ra ngoài đường nằm. Những giấc ngủ chập chờn vì trời về đêm lạnh,vì những cơn đau lưng hành vì nền đất quá cứng, và vì để canh chừng chiếc xe đẩy, tài sản duy nhất mà ông có.
Cách đây 3 năm, ông gặp bà, 2 con người với cùng một số phận đã chọn cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn lúc về già, mà mái nhà là trời rộng và những mái hiên ngoài lề đường.
Trời bắt đầu đổ cơn mưa, ông bà vôi vàng đẩy chiếc xe cồng kềnh để tìm nơi trú tạm. Mưa chiều nay nặng hạt, nặng lòng với cuộc đời đầy trắc trở của ông và bà…
🙏🙏🙏Mong mọi người nối vòng tay giúp ông Trần Nam sinh 1934 tìm lại gia đình xưa bằng sức mạnh cộng đồng mạng.
—————————————————————-
♥️♥️QUỸ TỪ THIỆN & BTXH TRĂNG KHUYẾT
☎️Hotline: 028.6650.7999 / 0976.254.720 (Zalo)
🪧 VP Quỹ: 102/42 Cống Quỳnh, Quận 1, HCM

Chia sẻ bài viết :

Bài viết liên quan:

Tin tức Trăng Khuyết

Tin tức mái ấm

Hoạt động

Tin tức tình nguyện viên

0976 254 720